Thơ Nguyễn Văn Thà

2014-08-29 09:56

Calella

Calella*, Calella!
Biển xanh bao la
Xoa dịu lòng ta
Vỗ về ngày qua
Gần sáu mươi tuổi đời vất vả
Những ngày mưa bùn đọng quê nhà
Những tháng tuyết não lòng nơi đang ở
Mới đây thôi mà đã hai mươi năm
Cha mẹ ta đã đổ
Chị em xa xăm

Càng vá víu đời ta, càng đổ vỡ
Ôi, tình thương những vực thẳm tai ương
Ôi, tình yêu những bãi chiến trường
Mà kẻ lành thường là người thua cuộc

Ta thương các con
Tuổi nhỏ trăng tròn
Lăn má non giọt nước mắt tròn
Ta ném bùn, vẫn âm thầm sau sạch
Ta bỏ bê, vẫn trí tuệ lòng son

Ta ôm vào lòng chữ nghĩa văn chương
Những cuốn truyện co thắt trong bụng trướng
Những câu thơ cửa mình tìm hướng
Thời gian giục giã lên đường

Bạn bè, ta chẳng có ai
May mắn còn được quạnh quẽ
Bạn bè chỉ là đồng cắc lẻ
Trong canh bạc lớn chốn trần ai

Những tôn giáo cho ta những giải nghĩa
Về đời sau
Những giải nghĩa đủ sắc màu
Cứ loay hoay gắp ta bỏ đĩa

Những người đàn bà cho ta định nghĩa
Về đời mau
Những định nghĩa vô nghĩa
Ê chề chờ ngày ra nghĩa địa

Chỉ còn các con ta** mỗi đứa đi mỗi phía
Sa mạc, đồng xanh trồng tỉa những mùa sau

 

*Đọc là Ca-lê-da, thị trấn cách thành phố Barcelona 58 km về hướng đông bắc. Nơi nghỉ mát có bờ biển đẹp với bãi cát nâu hạt lớn, các khối đá sa thạch hình thù cổ quái dọc biển, nhiều hoa lạ thơm mùi lạ. Bờ biển đã được tặng giải thưởng European Quality Blue Flag.

**Trần Đình Hượu: “Người Việt Nam có thể coi là ít tinh thần tôn giáo. Họ coi trọng hiện thế trần tục hơn thế giới bên kia. Không phải người Việt Nam không mê tín, họ tin có linh hồn, có ma quỷ, thần phật. Nhiều người thực hành cầu cúng. Nhưng về tương lai, họ lo cho con cho cháu hơn là linh hồn của mình.” (Talawas, bài Về vấn đề tìm đặc sắc hoá dân tộc, đoạn 5)

 

 

Calella II

 

Ta ngồi đây Calella nắng ấm
Ấm như quê nhà, những con sóng
Cuồn cuộn thân rồng
Như đến tự Biển Đông

Ta nằm đây bình yên đang thấm
Vào cát dưới lưng, vào giòng máu bầm
Địa Trung Hải mà sao vang vọng
Nghĩa hy sinh trọng vọng

Ta lớn lên giữa cuộc chiến hãi hùng
Đổ máu thay ta những anh hùng
Giữ cho ta lớn khôn mồ hôi đại nghĩa
Những con người nhỏ, lớn lòng chung

Có những người tới lúc tan hàng*
Vẫn nằm giữ chốt chặn dã man
Dân lành như ta được thoát nạn
Chết cho đồng đội rút an toàn

Ba mươi tám mùa mưa qua
Thân tan, xác rã
Ba mươi tám mùa nắng qua
Nén hương nào cảm tạ
Một mình với cỏ cây

Ta nằm đây
Hương hoa ngây ngây
Ta nằm đây
Nắng ấm
No đầy
Ngó mây

 

*Xin xem thêm:

lhccshtd.org/LHCCSHTD_LS/30T4D/2013/LHCCSHTD_LS_30T4D_2013_SuLinhungCuaMotNguoiLinh_2013JAN06.htm

 

Chúc Mừng Năm Mới

Nửa đêm thức dậy chợt nhớ về đời mình
Không muốn nhớ mà đâu tự vô minh
Những con người,
những con người về lũ lượt:
Những kẻ khốn nạn, phản phúc,
lẫn hiền minh
Những biển tình lai láng,
những sông máu hãi kinh
Những lời kinh dài thế kỷ,
những bài thơ buồn một mình
Tất cả, thời gian nói,
sẽ lại được ném vào lò hỗn độn
Chúc mừng năm mới đón lại bình minh