Thơ Phụng Long

2014-08-29 10:02

Biển đời

 

Bơi theo năm tháng giữa biển đời
Sóng vỗ dạt dào khắp biển khơi
Có lúc hụt hơi chìm đáy biển
Nhiều khi gặp gió lại lên trời
Người ơi trước gió, gió theo sau
Gặp cơn sóng dữ, vỗ bạc đầu
Mới thấy chuyện đời lòng khó biết
Thước đo bề mặt, khó chiều sâu
Có trải gian nan mới hiểu đời
Mong chi gìàu có chọn thảnh thơi
Biển đời trải rộng mênh mông quá
Nếu có leo trèo chỉ thấp thôi
Muốn hiểu chuyện đời học người xưa
Dệt tấm lòng nhân, tránh gió mưa
Vì chứa lòng tham thường cháy túi
Bao nhiêu vàng bạc mới cho vừa

 

Say

Đã bao năm rồi tớ đã say
Say vợ say con với tháng ngày
Say tình bè bạn trong thương nhớ
Say cả nhân gian những áng mây
Nhiều khi mình tỉnh tưởng mình say
Lắm phen rơi lệ mắt cay cay
Tình đời lắm lúc không như ý
Muốn biết mùi đời phải nếm cay

 

Thơ tình đi lạc

 

Giữa khuya trong giấc mộng đào
Hồn tôi lên núi chiêm bao cõi trời
Hái tình về để làm thơ
Bỗng dưng tôi gặp sợi tơ vướng hồn
Lần theo mới biết sợi buồn
Của lòng cô bé nhớ thương sự tình
Một lòng thơ dại chữ trinh
Có đôi mắt sáng thật xinh xắn nhiều
Tiện cô tâm sự đôi điều
Tình cờ đi lạc một chiều cuối thu
Tôi về viết vội bài thơ
Thơ tình đi lạc bơ vơ giữa trời
Mới hay ở giữa cuộc đời
Không tình mất hướng biết đường mô đi
Chữ tình là chữ chi chi
Có mi cũng vướng không mi cũng sầu