Thơ - Vẫn còn có cô tiên - Dương Kiền

2014-08-28 09:35

Vẫn còn có cô tiên

 

Em bé bán hoa dạo,
Len lỏi giữa dòng đời,
Hoa héo không kịp bán,
Ứa lệ em chào mời:

Chú ơi, hồng Đà Lạt,
Tặng cô đóa hoa tươi,
Mười ngàn thôi thưa chú,
Mà mua bao nụ cười.

Trời tối hoa còn ế,
Rực rỡ ánh đèn đường,
Thập thò nơi cửa quán,
Bên trong người cao sang.

Chai rượu, năm bảy triệu,
Thịt, cá bày đầy bàn,
Em mời không thành tiếng,
Giữa cười nói rộn ràng.

Vài người xua tay lắc,
Vài người mắt ngó ngang,
Chỉ có chị phục vụ,
Cầm tay em dịu dàng.

Em đừng nói ai nhé,
Chị được thưởng mười ngàn,
Em cầm tiền đưa mẹ,
Về đi, muộn rồi em!

Em về nơi ngõ vắng,
Ánh trăng thay đèn đường,
Trăng rơi đầy lên tóc,
Bao nhiêu niềm yêu thương!

Dương Kiền