thơ ơi thơ - Hàn Dị Hương
thơ ơi thơ
Thơ ơi thơ, buồn chi mà riết
Lời Ngôi Lời, nặng siết bởi chi
Trăng hỡi trăng! Phải trăng muôn kiếp
Tình ơi tình! Duyên-nghiệp phân ly
Rồi ngày mai người đi kẻ ở
Cuộc ân tình như ngỡ chưa bưa
Phận cheo leo cho người thực khóc
Lắt lay đời chiếc võng đong đưa
Xin cho đây khốn cùng đau khổ
Rượu ân tình hớp đã ngọt ngây
Vội vàng chi giết người tình lỡ
Nấm mồ tàn nghi ngút hương bay
Và đây, và đây, và tất cả
Cùng chết theo trăng gió cùng say
Cùng thơ điên tiết trào ra miệng
Một vũng cô liêu hoán nợ này
Ngày mai nào biết người mô đến
Thương liệng thân tôi xuống đáy vàng
Còn cái vong hồn xin để lại
Cho người trong mộng liệm màu tang.
Hàn Dị Hương